The cave
É a visão de um mundo possível, onde os seres humanos quererão habitar no interior dos mesmos espaços comerciais que lhes vendem o que necessitam ou creem necessitar. É uma metáfora da vida nos países desenvolvidos ou que, não o sendo, se enganam a si mesmos em virtude de uma prosperidade apenas aparente
Foundation
Portugal
A caligrafia da capa é da autoria do ensaísta Eduardo Lourenço
Uma pequena olaria, um centro comercial gigantesco. Um mundo em rápido processo de extinção, outro que cresce e se multiplica como um jogo de espelhos onde não parece haver limites para a ilusão enganosa. Este romance fala de um modo de viver que vai sendo cada vez menos o nosso e assoma-se à entrada de um brave new world cujas consequências sobre a mentalidade humana são cada vez mais visíveis e ameaçadoras. Todos os dias se extinguem espécies animais e vegetais, todos os dias há profissões que se tornam inúteis, idiomas que deixam de ter pessoas que os falem, tradições que perdem sentido, sentimentos que se convertem nos seus contrários. Fim de século, fim de milénio, fim de civilização.
Leya
2000, 3.a ed.
Language
Portuguese
Uma pequena olaria, um centro comercial gigantesco. Um mundo em rápido processo de extinção, outro que cresce e se multiplica como um jogo de espelhos onde não parece haver limites para a ilusão enganosa. Este romance fala de um modo de viver que vai sendo cada vez menos o nosso e assoma-se à entrada de um brave new world cujas consequências sobre a mentalidade humana são cada vez mais visíveis e ameaçadoras. Todos os dias se extinguem espécies animais e vegetais, todos os dias há profissões que se tornam inúteis, idiomas que deixam de ter pessoas que os falem, tradições que perdem sentido, sentimentos que se convertem nos seus contrários. Fim de século, fim de milénio, fim de civilização.Uma família de oleiros compreende que deixou de ser necessária ao mundo. Como uma serpente que despe a pele para poder crescer noutra que mais adiante se há-de tornar pequena, o centro comercial diz à olaria: «Morre, já não preciso de ti». Em A Caverna José Saramago enfrenta-se ao processo acelerado de desumanização que estamos vivendo. Com os dois romances anteriores – Ensaio Sobre a Cegueira e Todos os Nomes – este novo livro forma um tríptico em que o Autor deixou inscrita a sua visão do mundo actual, da sociedade humana tal como a vivemos. Não mudaremos de vida se não mudarmos a vida.
Editorial Path
2001
Language
Portuguese
Uma pequena olaria, um centro comercial gigantesco. Um mundo em rápido processo de extinção, outro que cresce e se multiplica como um jogo de espelhos onde não parece haver limites para a ilusão enganosa. Este romance fala de um modo de viver que vai sendo cada vez menos o nosso e assoma-se à entrada de um brave new world cujas consequências sobre a mentalidade humana são cada vez mais visíveis e ameaçadoras. Todos os dias se extinguem espécies animais e vegetais, todos os dias há profissões que se tornam inúteis, idiomas que deixam de ter pessoas que os falem, tradições que perdem sentido, sentimentos que se convertem nos seus contrários. Fim de século, fim de milénio, fim de civilização.Uma família de oleiros compreende que deixou de ser necessária ao mundo. Como uma serpente que despe a pele para poder crescer noutra que mais adiante se há-de tornar pequena, o centro comercial diz à olaria: «Morre, já não preciso de ti». Em A Caverna José Saramago enfrenta-se ao processo acelerado de desumanização que estamos vivendo. Com os dois romances anteriores – Ensaio Sobre a Cegueira e Todos os Nomes – este novo livro forma um tríptico em que o Autor deixou inscrita a sua visão do mundo actual, da sociedade humana tal como a vivemos. Não mudaremos de vida se não mudarmos a vida.
Circle of Readers
2001
Language
Portuguese
Circle of Readers
2001
Germany
Der alte Cipriano Algor betreibt mit seiner Tochter Marta in einem portugiesischen Dorf eine kleine Töpferei. Seit Jahren schon verkauft er sein Tongeschirr an das Zentrum, einen gigantischen Einkaufs- und Wohnkomplex. Doch von einem Tag auf den anderen kündigt man ihm die Geschäftsbeziehungen: Sein Geschirr sei nicht mehr zeitgemäß. Doch so schnell gibt sich Algor nicht geschlagen.
Ein strahlendes Meisterwerk der Aufklärung, voller Menschenliebe und poetischer BrillanzDer alte Cipriano Algor betreibt mit seiner Tochter Marta in einem portugiesischen Dorf eine kleine Töpferei. Seine Waren verkauft er an das Einkaufszentrum. Eines Tages wird ihm mitgeteilt, dass man im Kunststoffzeitalter auf seine Dienste verzichten könne. Der Markt hat kein Interesse an Tongeschirr. Doch so schnell mag Cipriano nicht aufgeben.“Und dann taucht ein Buch auf, einfach geschrieben und leicht wie das Glück, um es mit einem kurzen Wort auf die einfachste Art zu sagen. Und man denkt, da ist es ja endlich, und wer es nicht liest, ist selbst daran schuld.”(Süddeutsche Zeitung)Der alte Cipriano Algor betreibt mit seiner Tochter Marta in einem portugiesischen Dorf eine kleine Töpferei. Seine Teller, Tassen und Krüge verkauft er an ein hypermodernes Einkaufszentrum in der Stadt. Eines Tages wird ihm an der Laderampe lakonisch mitgeteilt, dass Plastik viel besser sei als Ton und dass man künftig auf seine Dienste verzichten könne. Der Markt will es so. Doch der Markt hat seine Rechnung ohne Cipriano gemacht. Der weise Alte wehrt sich, kämpft, stellt in Frage und lernt, dass es nie zu spät ist, zu Neuem aufzubrechen. Er hat eine geniale Idee, um die modernen Zeiten auf der Überholspur einzuholen. Bei deren Umsetzung helfen ihm die reizvolle Witwe Isaura, sein pfiffiger Schwiegersohn Marçal, der beim Sicherheitsdienst des Einkaufszentrums Karriere macht, und ein zugelaufener Hund. Doch der Mensch, sagt Platon, sieht nie die Dinge selbst, sondern stets nur ihre Schatten. Als Cipriano unter dem Einkaufszentrum, wo Bagger die Erde für eine neue Kühlanlage ausheben, eine Höhle entdeckt, betreten wir “Saramagos Terrain der großen Geheimnisse, der wahren Mirakel, die resistent sind gegen Deutung, Aufschluss, Klärung” (Frankfurter Rundschau).
Aktuell wie nie: Saramagos große Kritik an Globalisierung und totalitären Systemen!Der alte Cipriano Algor betreibt mit seiner Tochter Marta in einem portugiesischen Dorf eine kleine Töpferei. Seit Jahren schon verkauft er sein Tongeschirr an das Zentrum, einen gigantischen Einkaufs- und Wohnkomplex. Doch von einem Tag auf den anderen kündigt man ihm die Geschäftsbeziehungen: Sein Geschirr sei nicht mehr zeitgemäß. Doch so schnell gibt sich Algor nicht geschlagen. Er töpfert Figuren, die er über das Zentrum verkaufen lassen will. Als man ihm wieder Steine in den Weg legt, nimmt der kleine Töpfer den Kampf gegen das übermächtige Zentrum auf.
Büchergilde Gutenberg
2002 (Trad.: Marianne Gareis)
Argentina
«Qué extraña escena describes y qué extraños prisioneros, Son igaules a nosotros». Platón, Repúbliva, Libro VIIUna pequeña alfarería, un centro comercial gigantesco. Un mundo en rápido proceso de extinción, otro que crece y se multiplica como un juego de espejos donde no parece haber límites para la ilusión engañosa. La caverna habla de um modo de vivir que cada vez va siendo menos el nuestro.Todos los días se extinguen especies animales y vegetales, todos los días hay profesiones que se tornan inútiles, idiomas que dejan de tener personas que los hablen, tradiciones que pierden sentido, sentimientos que se convierten en sus contrarios.Una familia de alfareros comprende que ha dejado de serle necesaria al mundo. Como una serpiente que muda de piel para poder crecer en otra que más adelante también se volverá pequeña, el centro comercial dice a la alfarería: «Muere, ya no necesito de ti».Con las dos novelas anteriores – Ensayo sobre la ceguera y Todos los nombres – este nuevo libro forma un tríptico en que el autor deja escrita su visión del mundo actual, de la sociedad humana tal como la vivimos. En definitiva: no cambiaremos de vida si no cambiamos la vida.
Bielorússia
2019 (Coleção Noblesse Oblige) (Trad.: Галіна Мітраховіч (Galina Mitrohovitch))
Language
Russian
«Пячора» — раман знакамітага партугальскага пісьменніка, лаўрэата Нобелеўскай прэміі 1998 года Жазэ Сарамагу (1922–2010). У творы пісьменнік звярнуўся да міфа аб пячоры Платона. На беларускую мову кнігу пераклала Галіна Мітраховіч.
Сям’я вясковых ганчароў прадае свой посуд у аграмадным Цэнтры, дзе людзі жывуць, працуюць, наведваюць крамы. Але іх вырабы не патрэбны ў горадзе — посуд перасталі пакупаць. Хутка і ганчары становяцца жыхарамі Цэнтра. Пераезд памяняе жыццё цэлай сям’і. Сарамагу Творчасць пісьменніка злучае ў сабе элементы традыцыйнага еўрапейскага рэалізму і магічнага рэалізму такіх аўтараў-лацінаамерыканцаў, як Габрыель Гарсія Маркес і Марыа Варгас Льёса, а таксама спалучае ў творах багатае барока і мадэрнізм з яго пазбяганнем звычайнай пунктуацыі, як у Хорхе Луіса Борхеса ці Хуліа Картасара. Сарамагу зарэкамендаваў сябе як творчы і іранічны апавядальнік. Песімістычны і сур’ёзны, ясны і элегантны — так, па версіі брытанскай газеты The Independent, можна ахарактарызаваць стыль партугальскага пісьменніка.
Brazil
A caligrafia da capa é da autoria do professor Eduardo Lourenço.
Inspirado num dos mais conhecidos mitos platônicos, The cave é uma história de gente simples: um oleiro, um guarda, duas mulheres e um cão muito humano. Juntos, eles encontram a lucidez em um mundo onde os prisioneiros da modernidade, iludidos, confundem as sombras com o real.
A caverna é uma história de gente simples: um oleiro, um guarda, duas mulheres e um cão muito humano. Esses personagens circulam pelo Centro, um gigantesco monumento do consumo onde os moradores usam crachá, são vigiados por câmeras de vídeo e não podem abrir as janelas de casa.É no Centro que trabalha o guarda Marçal. Era para o Centro que seu sogro, o oleiro Cipriano, vendia a louça de barro que fabricava artesanalmente na aldeota em que vive – agora, os clientes do Centro preferem pratos e jarros de plástico. Sem outro ofício na vida, Cipriano perde a razão de viver. E a convite do genro, muda-se para o Centro, essa verdadeira gruta onde milhares de pessoas se divertem, comem e trabalham sem verem a luz do sol e da lua.Enquanto isso, embaixo dos diversos subsolos, os funcionários do Centro descobrem uma estranha caverna. Driblando a vigilância, Cipriano consegue entrar lá dentro. O que descobre é aterrador. Nesta versão moderna do mito da caverna de Platão, José Saramago faz uma apresentação sutil da face cruel do mundo capitalista e tecnológico.
Inspirado num dos mais conhecidos mitos platônicos, The cave é uma história de gente simples: um oleiro, um guarda, duas mulheres e um cão muito humano. Juntos, eles encontram a lucidez em um mundo onde os prisioneiros da modernidade, iludidos, confundem as sombras com o real.
A caverna é uma história de gente simples: um oleiro, um guarda, duas mulheres e um cão muito humano. Esses personagens circulam pelo Centro, um gigantesco monumento do consumo onde os moradores usam crachá, são vigiados por câmeras de vídeo e não podem abrir as janelas de casa.
É no Centro que trabalha o guarda Marçal. Era para o Centro que seu sogro, o oleiro Cipriano, vendia a louça de barro que fabricava artesanalmente na aldeota em que vive – agora, os clientes do Centro preferem pratos e jarros de plástico. Sem outro ofício na vida, Cipriano perde a razão de viver. E a convite do genro, muda-se para o Centro, essa verdadeira gruta onde milhares de pessoas se divertem, comem e trabalham sem verem a luz do sol e da lua. Enquanto isso, embaixo dos diversos subsolos, os funcionários do Centro descobrem uma estranha caverna. Driblando a vigilância, Cipriano consegue entrar lá dentro. O que descobre é aterrador.
Nesta versão moderna do mito da caverna de Platão, José Saramago faz uma apresentação sutil da face cruel do mundo capitalista e tecnológico.
A caligrafia da capa é de autoria do professor e filósofo Eduardo Lourenço.
Colômbia
Una pequeña alfarería, un centro comercial gigantesco. Un mundo en rápido proceso de extinción, otro que crece y se multiplica como un juego de espejos donde no parece haber límites para la ilusión engañosa. Todos los días se extinguen especies animales y vegetales, todos los días hay profesiones que se tornan inútiles, idiomas que dejan de tener personas que los hablen, tradiciones que pierden sentido, sentimientos que se convierten en sus contrarios.
Una familia de alfareros comprende que ha dejado de serle necesaria al mundo. Como una serpiente que muda de piel para poder crecer en otra que más adelante también se volverá pequeña, el centro comercial dice a la alfarería: «Muere, ya no necesito de ti».
Una impresionante parábola sobre el mundo actual y sobre el verdadero significado del cambio.
Korea
Denmark
Spain
«Qué extraña escena describes y qué extraños prisioneros. Son iguales a nosotros».
Platón, República, Libro VII
Una pequeña alfarería, un centro comercial gigantesco. Un mundo en rápido proceso de extinción, otro que crece y se multiplica como un juego de espejos donde no parece haber límites para la ilusión engañosa. La caverna habla de un modo de vivir que cada vez va siendo menos el nuestro. Todos los días se extinguen especies animales y vegetales, todos los días hay profesiones que se tornan inútiles, idiomas que dejan de tener personas que los hablen, tradiciones que pierden sentido, sentimientos que se convierten en sus contrarios.
Una familia de alfareros comprende que ha dejado de serle necesaria al mundo. Como una serpiente que muda de piel para poder crecer en otra que más adelante también se volverá pequeña, el centro comercial parece decirle a la alfarería: «Muere, ya no necesito de ti».
Como es habitual en el conjunto de su obra, en esta novela Saramago plasma su visión del mundo de hoy y de la sociedad humana tal como la vivimos. Y nos recuerda que no cambiaremos de vida si no cambiamos la vida.
Alfaguara / Penguin Random House
2015 (DeBolsillo — Contemporánea) (Trans.: Pilar del Río)
Language
Spanish
Con las dos novelas anteriores Ensayo sobre la ceguera y Todos los nombres, este nuevo libro de José Saramago, forma un tríptico en que el autor deja escrita su visión del mundo actual.
Una pequeña alfarería, un centro comercial gigantesco. Un mundo en rápido proceso de extinción, otro que crece y se multiplica como un juego de espejos donde no parece haber límites para la ilusión engañosa. Todos los días se extinguen especies animales y vegetales, todos los días hay profesiones que se tornan inútiles, idiomas que dejan de tener personas que los hablen, tradiciones que pierden sentido, sentimientos que se convierten en sus contrarios.
Una familia de alfareros comprende que ha dejado de serle necesaria al mundo. Como una serpiente que muda de piel para poder crecer en otra que más adelante también se volverá pequeña, el centro comercial dice a la alfarería: «Muere, ya no necesito de ti».
Una impresionante parábola sobre el mundo actual y sobre el verdadero significado del cambio.
Alfaguara / Penguin Random House
2011 (Colecção Biblioteca Saramago); (Trad.: Pilar del Río)
Language
Spanish
Con las dos novelas anteriores Ensayo sobre la ceguera y Todos los nombres, este nuevo libro de José Saramago, forma un tríptico en que el autor deja escrita su visión del mundo actual.
Una pequeña alfarería, un centro comercial gigantesco. Un mundo en rápido proceso de extinción, otro que crece y se multiplica como un juego de espejos donde no parece haber límites para la ilusión engañosa. Todos los días se extinguen especies animales y vegetales, todos los días hay profesiones que se tornan inútiles, idiomas que dejan de tener personas que los hablen, tradiciones que pierden sentido, sentimientos que se convierten en sus contrarios.
Una familia de alfareros comprende que ha dejado de serle necesaria al mundo. Como una serpiente que muda de piel para poder crecer en otra que más adelante también se volverá pequeña, el centro comercial dice a la alfarería: «Muere, ya no necesito de ti».
Una impresionante parábola sobre el mundo actual y sobre el verdadero significado del cambio.
Alfaguara / Penguin Random House
2000, 2002 (edição de bolso) (Punto de Lectura- edição de bolso) (Trad.: Pilar del Río)
Language
Spanish
Con las dos novelas anteriores Ensayo sobre la ceguera y Todos los nombres, este nuevo libro de José Saramago, forma un tríptico en que el autor deja escrita su visión del mundo actual.
Una pequeña alfarería, un centro comercial gigantesco. Un mundo en rápido proceso de extinción, otro que crece y se multiplica como un juego de espejos donde no parece haber límites para la ilusión engañosa. Todos los días se extinguen especies animales y vegetales, todos los días hay profesiones que se tornan inútiles, idiomas que dejan de tener personas que los hablen, tradiciones que pierden sentido, sentimientos que se convierten en sus contrarios.
Una familia de alfareros comprende que ha dejado de serle necesaria al mundo. Como una serpiente que muda de piel para poder crecer en otra que más adelante también se volverá pequeña, el centro comercial dice a la alfarería: «Muere, ya no necesito de ti».
Una impresionante parábola sobre el mundo actual y sobre el verdadero significado del cambio.
Círculo de Lectores
2001 (Trad.: Pilar del Río)
Language
Spanish
Círculo de Lectores
2001 (Trad.: Pilar del Río)
«La caverna explica la història d’un terrissaire, Cipriano Algor, i la seva família. El seu món està condemnat a mort, però a quatre passes hi ha un altre món, el Centre, gegantesc, monstruós, que creix i es multiplica a marxes forçades, i que, alhora, rebutja els productes del terrissaire perquè considera que són obsolets. Les circumstàncies obliguen Cipriano a abandonar el seu ofici i el poble on han viscut sempre ell i la seva filla i on van viure el seu pare i el seu avi; acaben anant a viure al Centre, on tot és artificial. Ja no hi ha un lloc per a ells, en aquesta societat. D’una banda, el taller de terrissaire, i de l’altra, el gran centre comercial, el Centre, són dos mons en una disputa constant, és el poder econòmic que es cruspeix sense escrúpols la tradició.»
«La caverna explica la història d’un terrissaire, Cipriano Algor, i la seva família. El seu món està condemnat a mort, però a quatre passes hi ha un altre món, el Centre, gegantesc, monstruós, que creix i es multiplica a marxes forçades, i que, alhora, rebutja els productes del terrissaire perquè considera que són obsolets. Les circumstàncies obliguen Cipriano a abandonar el seu ofici i el poble on han viscut sempre ell i la seva filla i on van viure el seu pare i el seu avi; acaben anant a viure al Centre, on tot és artificial. Ja no hi ha un lloc per a ells, en aquesta societat. D’una banda, el taller de terrissaire, i de l’altra, el gran centre comercial, el Centre, són dos mons en una disputa constant, és el poder econòmic que es cruspeix sense escrúpols la tradició.»
USA
Cipriano Algor, an elderly potter, lives with his daughter Marta and her husband Marçal in a small village on the outskirts of The Center, an imposing complex of shops, apartments, and offices to which Cipriano delivers his pots and jugs every month. On one such trip, he is told not to make any more deliveries. Unwilling to give up his craft, Cipriano tries his hand at making ceramic dolls. Astonishingly, The Center places an order for hundreds, and Cipriano and Marta set to work-until the order is cancelled and the three have to move from the village into The Center. When mysterious sounds of digging emerge from beneath their apartment, Cipriano and Marçal investigate, and what they find transforms the family’s life. Filled with the depth, humor, and the extraordinary philosophical richness that marks each of Saramago’s novels, The Cave is one of the essential books of our time.PRAISE FOR THE CAVE”Nothing about The Cave feels like the work of either an old man of 80 or a world-famous author playing it safe. . . . It is yet another triumph . . . for Portugal’s, or even the world’s, greatest living novelist. Read it.”–The Washington Post Book World”As with Proust, to be drawn into a Saramago sentence is to be drawn into a world that takes shape out of a maze. . . . His human voices wake us and we live.”–The New York Times Book Review
This collection, available exclusively in e-book form, brings together the twelve novels (and one novella) of the great Portuguese writer José Saramago, with an introductory essay by Ursula Le Guin. From Saramago’s early work, like the enchanting Baltasar & Blimunda and the controversial Gospel According to Jesus Christ, through his masterpiece Blindness and its sequel Seeing, to his later fables of politics, chance, history, and love, like All the Names and Death with Interruptions, this volume showcases the range and depth of Saramago’s career, his inimitable narrative voice, and his vast reserves of invention, humor, and understanding.
Finland
Luola on klassinen allegoria ajallemme hyvin tyypillisestä ilmiöstä ja samalla lämmin, täyteläinen kertomus pienestä perheyhteisöstä.Cipriano Algor on iäkäs savenvalaja, joka asuu pienessä kylässä kaupungin laidalla tyttärensä Martan ja vävynsä Marçalin kanssa. Vävy työskentelee vartijana läheisessä Keskuksessa, valtavassa kolossissa, joka sulkee sisäänsä kaikki mahdolliset inhimillisen elämän muodot: siellä on kauppoja, asuntoja, toimistoja, huvittelumahdollisuuksia, krematorio ym. Keskus on myös ottanut myyntiin Ciprianon savipajan tuotteita, mutta eräänä päivänä sieltä ilmoitetaan, että hänen tavaransa eivät enää käy kaupaksi ja ne pitäisi hakea pois. Cipriano ja Marta keksivät tarjota myyntiin pieniä keramiikkanukkeja, mutta sekin hanke raukeaa tyhjiin.Kun Marçal saa ylennyksen ja samalla asunnon Keskuksesta., Marta ja työttömäksi jäänyt Cipriano muuttavat sinne hänen mukanaan. Jonkin ajan kuluttua Keskuksen uumenista tehdään kuitenkin outo löytö: luola jossa on kahlehdittuja ihmisruumiita. Kun Cipriano ja Marçal ovat sen nähneet, heidän on pakko ottaa elämälleen uusi suunta. « Palaa kirjan esittelyyn
France
Cipriano Algor est potier. Il vit avec sa fille Marta et son gendre Marçal dans un petit village non loin d’un gigantesque centre commercial, une bâtisse de 48 étages avec magasins, restaurants, bars, piscines, services médicaux, appartements très convoités et un service d’ordre féroce. Lorsque le centre fait savoir à Cipriano Algor que sa vaisselle en terre cuite, rustique, cassable et démodée ne fera plus l’objet d’aucune commande, le potier comprend que tout ce qui avait donné sens à sa vie a brutalement disparu. Il ne lui restera plus alors, au fil d’un long cheminement, qu’à essayer de sauver par l’imagination et la rébellion un monde en voie de disparition, rongé par un autre qui grandit et se multiplie comme dans un jeu de miroirs où l’illusion trompeuse ne connaît pas de limites.Avec L’Aveuglement et Tous les noms, La Caverne forme un triptyque dans lequel José Saramago nous livre sa vision d’un monde courant au désastre en même temps que son attachement profond aux valeurs universelles de l’humanisme.« L’œuvre de Saramago est une toile d’araignée aux allures de gigantesque parabole : à chaque nouveau livre, on y voit le monde se détraquer un peu plus, comme si l’humanité courait à sa perte. »André Clavel
Cipriano Algor est potier. Il vit avec sa fille Marta et son gendre Marçal dans un petit village non loin d’un gigantesque centre commercial, une bâtisse de 48 étages avec magasins, restaurants, bars, piscines, services médicaux, appartements très convoités et un service d’ordre féroce. Lorsque le centre fait savoir à Cipriano Algor que sa vaisselle en terre cuite, rustique, cassable et démodée ne fera plus l’objet d’aucune commande, le potier comprend que tout ce qui avait donné sens à sa vie a brutalement disparu. Il ne lui restera plus alors, au fil d’un long cheminement, qu’à essayer de sauver par l’imagination et la rébellion un monde en voie de disparition, rongé par un autre qui grandit et se multiplie comme dans un jeu de miroirs où l’illusion trompeuse ne connaît pas de limites.Avec L’Aveuglement et Tous les noms, La Caverne forme un triptyque dans lequel José Saramago nous livre sa vision d’un monde courant au désastre en même temps que son attachement profond aux valeurs universelles de l’humanisme.« L’œuvre de Saramago est une toile d’araignée aux allures de gigantesque parabole : à chaque nouveau livre, on y voit le monde se détraquer un peu plus, comme si l’humanité courait à sa perte. »André Clavel
Greece
Μια οικογενειακή χειροτεχνία που κλείνει. Ένα γιγάντιο εμπορικό Κέντρο-φρούριο που εξαπλώνεται. Αυτό είναι το σκηνικό της Σπηλιάς, η αφορμή για να συμπληρώσει ο Πορτογάλος συγγραφέας την «ακούσια τριλογία» του (μαζί με τα έργα Περί τυφλότητος και Όλα τα ονόματα) και τον προβληματισμό του για τη νέα τάξη του κόσμου. O Σαραμάγκου αφηγείται τις τύχες του Σιπριάνο Αλγκόρ, ενός κεραμοποιού που βλέπει την τέχνη του και την οικογενειακή ζωή του να αλλάζουν όταν το μυστηριώδες εμπορικό Κέντρο παύει να αγοράζει τα έργα του, ενώ η κόρη και ο γαμπρός του τον προσκαλούν να μετακομίσει μαζί τους μέσα στο αύταρκες Κέντρο, όπου η κατανάλωση είναι υποχρεωτική και η δημιουργία ανεπιθύμητη. Με τη γνωστή αφηγηματική συνοχή και δραματική ένταση, ο Σαραμάγκου χτίζει ένα παντοδύναμο και απειλητικό Κέντρο που καταπίνει την πόλη γύρω του, τις παραγκουπόλεις, τους αγρούς, τις παλιές τέχνες και τους πατροπαράδοτους τρόπους ζωής. Υπάρχει, αλήθεια, λύση; Η σπηλιά είναι το πρώτο μετά το Νόμπελ μυθιστόρημα που έγραψε ο συγγραφέας.
Μια οικογενειακή χειροτεχνία που κλείνει. Ένα γιγάντιο εμπορικό Κέντρο-φρούριο που εξαπλώνεται. Αυτό είναι το σκηνικό της Σπηλιάς, η αφορμή για να συμπληρώσει ο Πορτογάλος συγγραφέας την «ακούσια τριλογία» του (μαζί με τα έργα Περί τυφλότητος και Όλα τα ονόματα) και τον προβληματισμό του για τη νέα τάξη του κόσμου. O Σαραμάγκου αφηγείται τις τύχες του Σιπριάνο Αλγκόρ, ενός κεραμοποιού που βλέπει την τέχνη του και την οικογενειακή ζωή του να αλλάζουν όταν το μυστηριώδες εμπορικό Κέντρο παύει να αγοράζει τα έργα του, ενώ η κόρη και ο γαμπρός του τον προσκαλούν να μετακομίσει μαζί τους μέσα στο αύταρκες Κέντρο, όπου η κατανάλωση είναι υποχρεωτική και η δημιουργία ανεπιθύμητη. Με τη γνωστή αφηγηματική συνοχή και δραματική ένταση, ο Σαραμάγκου χτίζει ένα παντοδύναμο και απειλητικό Κέντρο που καταπίνει την πόλη γύρω του, τις παραγκουπόλεις, τους αγρούς, τις παλιές τέχνες και τους πατροπαράδοτους τρόπους ζωής. Υπάρχει, αλήθεια, λύση; Η σπηλιά είναι το πρώτο μετά το Νόμπελ μυθιστόρημα που έγραψε ο συγγραφέας.
Μια οικογενειακή χειροτεχνία που κλείνει. Ένα γιγάντιο εμπορικό Κέντρο-φρούριο που εξαπλώνεται. Αυτό είναι το σκηνικό της Σπηλιάς, η αφορμή για να συμπληρώσει ο Πορτογάλος συγγραφέας την «ακούσια τριλογία» του (μαζί με τα έργα Περί τυφλότητος και Όλα τα ονόματα) και τον προβληματισμό του για τη νέα τάξη του κόσμου. O Σαραμάγκου αφηγείται τις τύχες του Σιπριάνο Αλγκόρ, ενός κεραμοποιού που βλέπει την τέχνη του και την οικογενειακή ζωή του να αλλάζουν όταν το μυστηριώδες εμπορικό Κέντρο παύει να αγοράζει τα έργα του, ενώ η κόρη και ο γαμπρός του τον προσκαλούν να μετακομίσει μαζί τους μέσα στο αύταρκες Κέντρο, όπου η κατανάλωση είναι υποχρεωτική και η δημιουργία ανεπιθύμητη. Με τη γνωστή αφηγηματική συνοχή και δραματική ένταση, ο Σαραμάγκου χτίζει ένα παντοδύναμο και απειλητικό Κέντρο που καταπίνει την πόλη γύρω του, τις παραγκουπόλεις, τους αγρούς, τις παλιές τέχνες και τους πατροπαράδοτους τρόπους ζωής. Υπάρχει, αλήθεια, λύση; Η σπηλιά είναι το πρώτο μετά το Νόμπελ μυθιστόρημα που έγραψε ο συγγραφέας.
Netherlands
Voor iedereen die genoten heeft van Saramago’s bekendste romans De stad der blinden en De stad der zienden
In de roman Het schijnbestaan komt het bestaan van een pottenbakker in gevaar als het kolossale winkelcentrum waaraan hij zijn traditionele keramiek levert niet langer van zijn handwerk gediend is. Met grote moeite past de pottenbakker zijn product aan, maar dat betekent slechts uitstel van executie. Saramago schetst in deze vertelling de verwording van de moderne mens: gericht op consumptie en zonder menselijkheid.
Pers over het werk by José Saramago
‘Een groot schrijver verontrust, ontroert en ergert zijn lezers. Zo ook Saramago.’ De Groene Amsterdammer
‘Een unieke, moderne parabel, psychologisch glashelder en politiek uitzichtloos tegelijk.’ De Groene Amsterdammer over De stad der blinden
‘Een ingrijpend fictief verslag van hoe een hele maatschappij in één maand volledig kan instorten.’ NRC Handelsbladover De stad der blinden
Voor iedereen die genoten heeft van Saramago’s bekendste romans De stad der blinden en De stad der zienden
In de roman Het schijnbestaan komt het bestaan van een pottenbakker in gevaar als het kolossale winkelcentrum waaraan hij zijn traditionele keramiek levert niet langer van zijn handwerk gediend is. Met grote moeite past de pottenbakker zijn product aan, maar dat betekent slechts uitstel van executie. Saramago schetst in deze vertelling de verwording van de moderne mens: gericht op consumptie en zonder menselijkheid.
Pers over het werk by José Saramago
‘Een groot schrijver verontrust, ontroert en ergert zijn lezers. Zo ook Saramago.’ De Groene Amsterdammer
‘Een unieke, moderne parabel, psychologisch glashelder en politiek uitzichtloos tegelijk.’ De Groene Amsterdammer over De stad der blinden
‘Een ingrijpend fictief verslag van hoe een hele maatschappij in één maand volledig kan instorten.’ NRC Handelsbladover De stad der blinden
Voor iedereen die genoten heeft van Saramago’s bekendste romans De stad der blinden en De stad der zienden
In de roman Het schijnbestaan komt het bestaan van een pottenbakker in gevaar als het kolossale winkelcentrum waaraan hij zijn traditionele keramiek levert niet langer van zijn handwerk gediend is. Met grote moeite past de pottenbakker zijn product aan, maar dat betekent slechts uitstel van executie. Saramago schetst in deze vertelling de verwording van de moderne mens: gericht op consumptie en zonder menselijkheid.
Pers over het werk by José Saramago
‘Een groot schrijver verontrust, ontroert en ergert zijn lezers. Zo ook Saramago.’ De Groene Amsterdammer
‘Een unieke, moderne parabel, psychologisch glashelder en politiek uitzichtloos tegelijk.’ De Groene Amsterdammer over De stad der blinden
‘Een ingrijpend fictief verslag van hoe een hele maatschappij in één maand volledig kan instorten.’ NRC Handelsbladover De stad der blinden
Hungary
A barlang igazi saramagói vízió, annak minden ismérvével együtt: izgalmas és filozofikus, tételszerûen feszes és fecsegõ, pesszimista és lélekemelõn emberi egyszerre. Mint mindig, most is egy fantasztikus ötlet áll a középpontban: a Platón Államából ismert barlang és a benne megélhetõ árnyék-élet áttéve a közeljövõ valóságába. Csakhogy itt – ráadásul egy földrajzilag és idõben egyaránt meghatározhatatlan helyen – egy embertelen méretûvé nõtt üzletközpont, egy mindent felfaló, gigantikus fogyasztói képzõdmény testesíti meg a platóni barlangot, míg vele szemben a „kinti”, a valós élet egyre valószerûtlenebbé válik. Ez utóbbit képviseli a fõszereplõ, egy fazekasmester, aki egy szép napon azon kapja magát, hogy õ és a mestersége (rajta keresztül pedig a föld, az õsi agyag, melybõl minden, talán maga az ember is vétetett) már nem kell a mûanyagokat és mûélményeket fogyasztó modern társadalomnak. Két világ nem éppen derûlátó konfliktusát dolgozza fel – és hagyja megoldatlanul – Saramago Platón-parafrázisa, A barlang.
India
Israel
(מרים טבעון)]רק סאראמאגו, הסופר הכי חי באירופה, יכול להפיח רוח-חיים כזאת, חום אנושי כזה, זרימה עוצרת נשימה, בחומריו של הרומאן. האלכימיה של כישרונו העצום הופכת כאן את החימר לזהב ספרותי. סיפּריָאנוֹ אַלגוֹר, קדר בן 64, אלמן, חי עם בתו מרתה ועם בעלה מרסאל בכפר שחיו בו גם אבותיו. את כלי-החרס שהוא מייצר הוא מספק לקניון העירוני, מרכז בולעני הולך-ומתפשט. אך הקניון מנתק את הקשר המסחרי – הלקוחות כבר אינם מעוניינים בכלים הללו. מרסאל עובד כשומר בקניון, עבודה שהיא על גבול המעקב והריגול, ומצפה לדרגת שומר-תושב, שתזכה אותו בדירה בתוך הקניון. ויש כמובן אשה נוספת, שסיפריאנו פוגש בבית-הקברות: אלמנה צעירה, שלא נראית כבת יותר מ-45. תהיה איפוא גם אפשרות לאהבה חדשה, אך זו נראית לא-מציאותית כרגע, לא הוגנת. ובשביל לרקוח מה שאנו מצפים מסאראמאגו, רצוי גם כלב, שיחשוב לפעמים במקום אדונו, והוא אכן מופיע – כלב רגיש ופיקח, שלא רק יאפשר מהלכים חשובים בעלילה, אלא גם יספק לסאראמאגו את החירות של נקודות-המבט המתחלפות שכה אהובות עליו: לעצור לרגע ולראות אחרת, עד שתתקבל אותה זרימה שבעודה זורמת לכיוון אחד, היא בעצם מתקדמת בכיוון לא-צפוי. בהיעדר ביקוש לעבודותיו, לאלגור אין ברירה אלא להצטרף לבתו ולבעלה, ולעבור לחיות בקניון, סמוך על שולחנם, בלי מחר, בלי שתהיה לו תשובה לשאלה, מה אני עושה עכשיו ולמה. הקניון לכאורה מאיר-עיניים ללקוחות ולדיירים, אך למעשה הוא עולם סגור של תחליפים, המבטל את האוטונומיה האנושית של השוהים בו. שלל האורות הוא רק צל של עולם. יום אחד יחשפו חפירות-בנייה בקניון משהו מסתורי, מפחיד, שדורש חקירה זהירה וממושכת. כך יתחיל המהפך, ומה שנראה סופי, סגור, כובל ומצמית – ייפתח לפתע. זהו ספר שמעמיד מול הטוטליטריות המצמיתה, שיודעת-במקומך, את הרוח שמפיחה בחיים רוח-חיים: הלוא היא חדוות העשייה, וקיומו של מחר, שבו גם יקשיבו למי-שאתה, ותהיה בו אהבה.
Italy
“Anche le idee sbagliate possono essere belle”
La vicenda è incentrata su una onesta famiglia di artigiani composta da Cipriano Algor, vasaio, la figlia Marta e il genero Marçal, guardiano in prova presso il Centro, un luogo misterioso, fulcro di ogni attività economica e amministrativa. La vita procede normalmente, con il vasaio che consegna a scadenze regolari le sue stoviglie al magazzino del Centro, finché un giorno, inaspettatamente, il Centro annulla il suo ordine per le ceramiche, gettando Cipriano nell’angoscia di un futuro improvvisamente incerto. A quel punto padre e figlia decidono di cimentarsi in un nuovo progetto: delle statuette d’argilla raffiguranti diversi personaggi. Contro ogni previsione, il Centro accetta di comprarle. Ma, altrettanto rapidamente, l’ordine viene annullato e Cipriano, la figlia e il genero non hanno altra scelta che traslocare nel Centro, dove Marçal ha diritto a un appartamento. Poco dopo essersi trasferiti, cominciano a sentire misteriosi rumori provenire proprio da sotto la loro casa. La loro indagine li condurrà a svelare un mistero, che trasformerà per sempre la loro esistenza. In quello che è stato definito, a buon titolo, uno dei romanzi fondamentali del nostro tempo, Saramago focalizza il nostro essere in balia dei dettami della globalizzazione e di un potere burocratico senza volto, ammiccante e al contempo spietato.
Einaudi
2000 (Trad.: Rita Desti)
Language
Italian
Il mito platonico della caverna, rivisitato da Saramago e portato ai giorni nostri: la storia di un vasaio cui viene rifiutata la solita fornitura di stoviglie da parte del Centro – costruzione quasi infinita e maligna, come la Biblioteca di Borges, come il manicomio-lager di Cecità, come l’Archivio del Signor José in Tutti i nomi – simbolo del potere nell’età della globalizzazione. L’artigiano si troverà cosí costretto a inventarsi un altro prodotto e, soprattutto, a confrontarsi con il Centro stesso, a cercare di scoprirne il terribile, spaventoso segreto racchiuso nelle sue profonde viscere.
Einaudi
2000 (Trad.: Rita Desti)
Language
Italian
Il mito platonico della caverna, rivisitato da Saramago e portato ai giorni nostri: la storia di un vasaio cui viene rifiutata la solita fornitura di stoviglie da parte del Centro – costruzione quasi infinita e maligna, come la Biblioteca di Borges, come il manicomio-lager di Cecità, come l’Archivio del Signor José in Tutti i nomi – simbolo del potere nell’età della globalizzazione. L’artigiano si troverà cosí costretto a inventarsi un altro prodotto e, soprattutto, a confrontarsi con il Centro stesso, a cercare di scoprirne il terribile, spaventoso segreto racchiuso nelle sue profonde viscere.
La Stampa
2006 (Trad.: Rita Desti)
Language
Italian
La Stampa
2006 (Trad.: Rita Desti)
Mexico
Un viejo alfarero emprende una nueva estrategia en sus ventas. Marcial, su yerno, es ascendido en su trabajo. Pero todo fracasa y la familia debe trasladarse a la ciudad. Un rumor sobre una misteriosa construcción lleva al viejo alfarero a descubrir un gran secreto.
Norway
Krukkemakeren Cipriano Algor får ikke levert varene sine til Senteret lenger. Stentøy er avleggs, det er plast folk vil ha nå for tiden. Med et så stort lager av uomsettelige krukker har han god råd til å forære én til enken i nabolaget. Dermed innledes en kurtise, med store forbehold. Samtidig får Ciprianos svigersønn stilling som fastboende sikkerhetsvakt på Senteret, med fullt utstyrt leilighet i fireogtredevte etasje, med plass også for gamlefar. Meget motstridende flytter de fra landsbyen, hunden, naboenken og det frie liv.En natt må sikkerhetsvakten ut på hemmelig jobb under Senterets underste underetasjer. Det er gjort et uhyggelig funn der i dypet. Cipriano smyger seg forbi alt vakthold og tar selv grottens innhold i øyesyn. Mens familien flykter tilbake til en usikker fremtid, til hunden og enken, griper Senteret sjansen til å snu den underjordiske grottens uheldige PR-potensiale til enda en mulighet for å lokke til seg kunder.
Krukkemakeren Cipriano Algor får ikke levert varene sine til Senteret lenger. Stentøy er avleggs, det er plast folk vil ha nå for tiden. Med et så stort lager av uomsettelige krukker har han god råd til å forære én til enken i nabolaget. Dermed innledes en kurtise, med store forbehold. Samtidig får Ciprianos svigersønn stilling som fastboende sikkerhetsvakt på Senteret, med fullt utstyrt leilighet i fireogtredevte etasje, med plass også for gamlefar. Meget motstridende flytter de fra landsbyen, hunden, naboenken og det frie liv.En natt må sikkerhetsvakten ut på hemmelig jobb under Senterets underste underetasjer. Det er gjort et uhyggelig funn der i dypet. Cipriano smyger seg forbi alt vakthold og tar selv grottens innhold i øyesyn. Mens familien flykter tilbake til en usikker fremtid, til hunden og enken, griper Senteret sjansen til å snu den underjordiske grottens uheldige PR-potensiale til enda en mulighet for å lokke til seg kunder.
UK
A quietly unsettling yet also charming tale The atmosphere and story are pure Orwell, but Saramago s southern Europe rhythms and colour-soaked imagery link him even more firmly to a gritty yet dreamlike magic realism… Carson Howat, The Scotsman
Cipriano Algor, an ageing potter, lives with his daughter and her husband in the shadow of the Centre, a nebulous, constantly expanding conglomerate that provides his livelihood – until it decrees that it is no longer interested in his humble wares. Together with his daughter, they craft a new line of small ceramic figurines and, to their bafflement, the Centre orders vast quantities. But once the figures are complete, the Centre recants: there is no market for them. Resigned to idleness Cipriano moves into the soulless megaplex, until late one night he comes across a horrifying secret in the bowels of the artificial city. The Cave is a harrowing, joyful masterpiece: an Orwellian nightmare, a family fable and an uplifting love story.
What distinguishes the book is the concern Saramago breathes over his characters; like potter s clay, they are patiently moulded into their best shape, retaining soft marks of memory. David Jays, Guardian
A quietly unsettling yet also charming tale The atmosphere and story are pure Orwell, but Saramago s southern Europe rhythms and colour-soaked imagery link him even more firmly to a gritty yet dreamlike magic realism… Carson Howat, The Scotsman
Cipriano Algor, an ageing potter, lives with his daughter and her husband in the shadow of the Centre, a nebulous, constantly expanding conglomerate that provides his livelihood – until it decrees that it is no longer interested in his humble wares. Together with his daughter, they craft a new line of small ceramic figurines and, to their bafflement, the Centre orders vast quantities. But once the figures are complete, the Centre recants: there is no market for them. Resigned to idleness Cipriano moves into the soulless megaplex, until late one night he comes across a horrifying secret in the bowels of the artificial city. The Cave is a harrowing, joyful masterpiece: an Orwellian nightmare, a family fable and an uplifting love story.
What distinguishes the book is the concern Saramago breathes over his characters; like potter s clay, they are patiently moulded into their best shape, retaining soft marks of memory. David Jays, Guardian
Romania
Urmind capodoperelor Eseu despre orbire si Toate numele, reeditate de curind in seria de autor dedicata lui Jose Saramago in cadrul colectiei „Biblioteca Polirom”, Pestera are ca tema opozitia dintre realitatea virtuala, o lume de simulacre creata de societatea postindustriala, si realitatea traditionala a artizanului. O familie de mestesugari, olari din tata-n fiu, traieste si iubeste in umbra Centrului, o constructie tentaculara menita sa le asigure oamenilor fascinati de ea absolut totul, de la produse de consum pina la „senzatii naturale”: muscatura gerului, mingiierea soarelui, ba chiar sentimentul de a se gasi in pestera din mitul platonic, model abreviat al unei lumi in care intoarcem spatele realitatii, privind halucinantele umbre deformate aruncate pe un zid. Ca si in romanele anterioare ale scriitorului portughez, in Pestera se confrunta doua universuri distincte: unul aflat intr-un rapid proces de extinctie si altul care creste si se multiplica asemenea unui joc de oglinzi, confruntare ce reflecta criza sfirsitului de secol si de mileniu.„Viata noastra devine din ce in ce mai mult o viata virtuala si nu am trait niciodata in asa masura ca acum in ceea ce Platon si-a imaginat ca este «pestera»: locul unde oamenii stau, privind drept inainte, spre un perete pe care se perinda umbre, confundind aceste umbre cu realitatea.“ (Jose Saramago)„Departe de a se culca pe lauri, Jose Saramago, detinatorul Premiului Nobel pentru Literatura pe anul 1998, revine cu un nou roman: o alegorie amara, tulburatoare, o lucrare de exceptie care se alatura celorlalte doua capodopere: Eseu despre orbire si Toate numele.“ (Kirkus Reviews)„Saramago are abilitatea extraordinara de a transforma o naratiune complexa intr-o parabola accesibila oricui. Generoasa, elocventa, Pestera este o opera fundamentala scrisa de un gigant al literaturii contemporane.“(Publishers Weekly)
„Un roman plin de compasiune despre loialitate, dragoste si lupta oamenilor impotriva fortelor care incearca sa le distruga spiritul.“ (People)
„Saramago este unul dintre cei mai originali si mai remarcabili scriitori europeni. Romanele lui au forta nestavilita a ironiei, profunzimea meditatiei tragice si capacitatea de a transforma lucruri, sentimente si ginduri nedeslusite in cuvinte de neuitat.“ (Los Angeles Times)
„Opera lui Saramago se inscrie in cadrul mai vast al unei hermeneutici a memoriei, pentru care istoria reprezinta numai o «prima carte», un icon care trebuie descifrat si deconstruit.“ (Mioara Caragea)
„Anumiti autori, printre care ma includ, privilegiaza, in povestile pe care le spun, nu istoria pe care au trait-o sau o traiesc (fugind astfel de capcanele confesionalismului literar), ci istoria propriei memorii, cu exactitatile si scaparile ei, cu minciunile ei care sint in acelasi timp adevaruri si adevarurile ei care nu se pot feri de a fi in acelasi timp minciuni. Daca ma gindesc bine, eu sint numai memoria pe care o am, si aceasta este singura istorie pe care vreau si pot s-o povestesc.“ Jose Saramago
Urmind capodoperelor Eseu despre orbire si Toate numele, reeditate de curind in seria de autor dedicata lui Jose Saramago in cadrul colectiei „Biblioteca Polirom”, Pestera are ca tema opozitia dintre realitatea virtuala, o lume de simulacre creata de societatea postindustriala, si realitatea traditionala a artizanului. O familie de mestesugari, olari din tata-n fiu, traieste si iubeste in umbra Centrului, o constructie tentaculara menita sa le asigure oamenilor fascinati de ea absolut totul, de la produse de consum pina la „senzatii naturale”: muscatura gerului, mingiierea soarelui, ba chiar sentimentul de a se gasi in pestera din mitul platonic, model abreviat al unei lumi in care intoarcem spatele realitatii, privind halucinantele umbre deformate aruncate pe un zid. Ca si in romanele anterioare ale scriitorului portughez, in Pestera se confrunta doua universuri distincte: unul aflat intr-un rapid proces de extinctie si altul care creste si se multiplica asemenea unui joc de oglinzi, confruntare ce reflecta criza sfirsitului de secol si de mileniu.„Viata noastra devine din ce in ce mai mult o viata virtuala si nu am trait niciodata in asa masura ca acum in ceea ce Platon si-a imaginat ca este «pestera»: locul unde oamenii stau, privind drept inainte, spre un perete pe care se perinda umbre, confundind aceste umbre cu realitatea.“ (Jose Saramago)„Departe de a se culca pe lauri, Jose Saramago, detinatorul Premiului Nobel pentru Literatura pe anul 1998, revine cu un nou roman: o alegorie amara, tulburatoare, o lucrare de exceptie care se alatura celorlalte doua capodopere: Eseu despre orbire si Toate numele.“ (Kirkus Reviews)„Saramago are abilitatea extraordinara de a transforma o naratiune complexa intr-o parabola accesibila oricui. Generoasa, elocventa, Pestera este o opera fundamentala scrisa de un gigant al literaturii contemporane.“(Publishers Weekly)
„Un roman plin de compasiune despre loialitate, dragoste si lupta oamenilor impotriva fortelor care incearca sa le distruga spiritul.“ (People)
„Saramago este unul dintre cei mai originali si mai remarcabili scriitori europeni. Romanele lui au forta nestavilita a ironiei, profunzimea meditatiei tragice si capacitatea de a transforma lucruri, sentimente si ginduri nedeslusite in cuvinte de neuitat.“ (Los Angeles Times)
„Opera lui Saramago se inscrie in cadrul mai vast al unei hermeneutici a memoriei, pentru care istoria reprezinta numai o «prima carte», un icon care trebuie descifrat si deconstruit.“ (Mioara Caragea)
„Anumiti autori, printre care ma includ, privilegiaza, in povestile pe care le spun, nu istoria pe care au trait-o sau o traiesc (fugind astfel de capcanele confesionalismului literar), ci istoria propriei memorii, cu exactitatile si scaparile ei, cu minciunile ei care sint in acelasi timp adevaruri si adevarurile ei care nu se pot feri de a fi in acelasi timp minciuni. Daca ma gindesc bine, eu sint numai memoria pe care o am, si aceasta este singura istorie pe care vreau si pot s-o povestesc.“ Jose Saramago
Urmind capodoperelor Eseu despre orbire si Toate numele, reeditate de curind in seria de autor dedicata lui Jose Saramago in cadrul colectiei „Biblioteca Polirom”, Pestera are ca tema opozitia dintre realitatea virtuala, o lume de simulacre creata de societatea postindustriala, si realitatea traditionala a artizanului. O familie de mestesugari, olari din tata-n fiu, traieste si iubeste in umbra Centrului, o constructie tentaculara menita sa le asigure oamenilor fascinati de ea absolut totul, de la produse de consum pina la „senzatii naturale”: muscatura gerului, mingiierea soarelui, ba chiar sentimentul de a se gasi in pestera din mitul platonic, model abreviat al unei lumi in care intoarcem spatele realitatii, privind halucinantele umbre deformate aruncate pe un zid. Ca si in romanele anterioare ale scriitorului portughez, in Pestera se confrunta doua universuri distincte: unul aflat intr-un rapid proces de extinctie si altul care creste si se multiplica asemenea unui joc de oglinzi, confruntare ce reflecta criza sfirsitului de secol si de mileniu.„Viata noastra devine din ce in ce mai mult o viata virtuala si nu am trait niciodata in asa masura ca acum in ceea ce Platon si-a imaginat ca este «pestera»: locul unde oamenii stau, privind drept inainte, spre un perete pe care se perinda umbre, confundind aceste umbre cu realitatea.“ (Jose Saramago)„Departe de a se culca pe lauri, Jose Saramago, detinatorul Premiului Nobel pentru Literatura pe anul 1998, revine cu un nou roman: o alegorie amara, tulburatoare, o lucrare de exceptie care se alatura celorlalte doua capodopere: Eseu despre orbire si Toate numele.“ (Kirkus Reviews)„Saramago are abilitatea extraordinara de a transforma o naratiune complexa intr-o parabola accesibila oricui. Generoasa, elocventa, Pestera este o opera fundamentala scrisa de un gigant al literaturii contemporane.“(Publishers Weekly)
„Un roman plin de compasiune despre loialitate, dragoste si lupta oamenilor impotriva fortelor care incearca sa le distruga spiritul.“ (People)
„Saramago este unul dintre cei mai originali si mai remarcabili scriitori europeni. Romanele lui au forta nestavilita a ironiei, profunzimea meditatiei tragice si capacitatea de a transforma lucruri, sentimente si ginduri nedeslusite in cuvinte de neuitat.“ (Los Angeles Times)
„Opera lui Saramago se inscrie in cadrul mai vast al unei hermeneutici a memoriei, pentru care istoria reprezinta numai o «prima carte», un icon care trebuie descifrat si deconstruit.“ (Mioara Caragea)
„Anumiti autori, printre care ma includ, privilegiaza, in povestile pe care le spun, nu istoria pe care au trait-o sau o traiesc (fugind astfel de capcanele confesionalismului literar), ci istoria propriei memorii, cu exactitatile si scaparile ei, cu minciunile ei care sint in acelasi timp adevaruri si adevarurile ei care nu se pot feri de a fi in acelasi timp minciuni. Daca ma gindesc bine, eu sint numai memoria pe care o am, si aceasta este singura istorie pe care vreau si pot s-o povestesc.“ Jose Saramago
Serbia
Pećina je priča o običnim ljudima u eri globalizma, starom seoskom grnčaru, njegovoj ćerci i zetu i njihovom psu. Porodica živi u selu nadomak Centra, velike industrijske i stambene zone čiji stanovnici nose propusnice, uvek pod budnim okom video-kamera, i u svojim stanovima, kroz prozore koji se ne otvaraju, mogu videti u najboljem slučaju sprat ispod i iznad susedne stambene kule. Grnčar prodaje posuđe i keramičke figurice Centru sve dok mu jednog dana ne otkažu narudžbinu sa obrazloženjem da je plastika praktičnija i da njegove grnčarske posude više nisu na ceni. Zet se zapošljava u Centru kao čuvar i cela porodica seli se u ovaj rastući gigantski megalopolis. Uskoro, međutim, u dubinama i tunelima ispod Centra čuće najpre neobične zvuke a zatim duboko u temeljima otkriti tajnu koja će potpuno promeniti njihov život.
Uz romane Slepilo i Sva imena, Pećina čini triptih kojim Saramago, na predlošku Platonove metafore o pećini, daje svoju viziju kapitalizma i sveta koji, obuzet tehnologijom, polako srlja u propast. Ispisujući svojevrsnu, orvelovsku alegoriju o moći i zlu u današnje vreme, portugalski nobelovac istovremeno uliva svojim čitaocima veru u vrednosti čoveka kao pojedinca, očaravajući nas koliko svojim osobenim stilom, toliko i životnom mudrošću i toplinom koju nose njegovi glavni likovi.
„Saramagov ljudski glas nas budi i mi ponovo počinjemo da živimo.“ The New York Times Book Review
„I u ovom romanu, spuštajući se među iskopine gingantskog Centra, stupamo na teren Saramagovih velikih tajni i istinskih čuda otpornih na tumačenja i objašnjenja.“ Frankfurter Rundschau
Sweden
Den gamle krukmakaren Cipriano flyttar med sin dotter och svärson från hembyn till det gigantiska Centrum, ett slags centralstyrt lyckoland, en ständigt växande stad i staden, där allt ifrån butiker, bostäder, nöjen och egyptiska pyramider till krematorium ryms, och där invånarnas enda plikt är att inte ifrågasätta något. Så en natt får Ciprianos svärson i uppdrag att vakta ett mystiskt fynd i Centrums källare: en grotta med en eldstad, en stenbänk och fem mumifierade lik.Grottan är en nyskriven roman av portugisen José Saramago, en av vår tids stora berättare som 1998 tilldelades Nobelpriset i litteratur.
Turkey
Kültür Yayinlar
Language
Turkish
Cipriano Algor küreği bir tarafa bıraktı ve ellerini küllere daldırdı. Pişmiş kilin ince, başka hiçbir şeye benzemeyen pürüzleri geldi
eline. Sonra biblolardan birini başparmağı, işaretparmağı ve ortaparmağıyla tutarak ana rahminden çocuk çıkarır gibi bir
hassasiyetle ayırdı. Hemşireydi çıkan. Biblonun gövdesindeki külleri silkeledi ve yüzüne üfledi, kilden heykelciğe kendi
soluğunu, kendi kalp atışlarım verir, canından can, kanından kan katar gibiydi…
Yaşlı çömlekçi Cipriano Algor kent yakınlarında bir köyde, kızı Martha ve Merkez’de güvenlik görevlisi olarak çalışan, ayda sadece birkaç gün onlara katılan damadıyla birlikte yaşamaktadır. Ailesi üç kuşaktan beri çömlekçilikle ekmeğini kazanan Algor, babasından kalma bir fırın, geleneksel aletler ve sevgiyle sürdürür üretimini. Güzellikleri basit adımlarla, binlerce yılın bilgisini harmanlayarak ortaya çıkarır. Ama ürettiklerini alabilecek tek yer olan Merkez arlık çömlek siparişi vermez. Çünkü çağın malzemesi plastiktir artık; plastik dayanıklıdır, ucuzdur, “güzel”dir. El emeği, göz nuru; ataların ruhunun imbiğinden süzülen çömlekler ise kolay kırılan, modası geçmiş nesneler!
Cipriano Aigor ile ailesinin “gerçek” ve “değerli olan”ı temsil ederek hâkim değerlere karşı verdiği mücadeleyi anlatan Mağara, Jose Saramago’nın en masalsı romanlarından biri ve okuruna büyüsünü kaybetmemiş bir dünyanın kapılarını açıyor.
Kentlerde giderek yayılan dev alışveriş merkezlerinin ve yaşam sitelerinin hayatımızda yarattığı değişiklikler üzerine, Saramago’nun her zamanki incelikli üslubuyla kotardığı bir roman, Mağara. Günümüz dünyasının yükselen trendleri olan tüketim ve steril yaşam mekânlarının sembolü olan bir ‘Merkez’le, basit, geleneksel ama hakiki duygularla dolu üretken yaşamın sembolü yaşlı bir çömlekçiyi karşı karşıya getiren büyük usta Saramago, basit bir durumu hayranlık uyandıran felsefi bir alegoriye dönüştürüyor: Sıcak masalsı anlatısı ve sempatik karakterleri, devasa reklam kampanyalarıyla birer harikalar diyarı olarak sunulan yaşam projelerinin insan ruhunun Platonik mağarasından öteye geçemeyeceğini gösteriyor.”Proust’ta olduğu gibi, Saramago’nun cümlelerinden birinin içine çekilmek de, bir dolambaçtan biçim alan bir dünyaya çekilmektir.” The New York Times Book Review
“Hayatta kalma mücadelesi veren sıradan insanlara heyecanlı, muhteşem yazılmış, son derece büyüleyici, eski moda denebilecek kadar romantik, yer yer de çarpıcı bir bakış.” Book Magazine
(Tanıtım Bülteninden)
Vietname
Lấy cảm hứng từ huyền thoại hang động trong đối thoại triết học của triết gia thời cổ đại Platon, José Saramago đã viết cuốn tiểu thuyết nổi tiếng Hang động để phê phán xã hội tiêu thụ nói riêng và chủ nghĩa tự do mới của chủ nghĩa tư bản hiện đại thông qua hình ảnh khủng khiếp của Trung tâm thương mại khổng lồ đang từng ngày từng giờ bành trướng về đất đai, về quyền uy, không chỉ về vật chất mà cả tinh thần, “một thành phố trong một thành phố, nhưng lại to hơn chính cái thành phố kia”.Cuốn tiểu thuyết phản ánh bước chuyển biến từ một xã hội nông nghiệp – thủ công nghiệp, sang một xã hội công nghiệp hóa, hiện đại hóa với tốc độ nhanh chóng trên đất nước Bồ Đào Nha, qua đó vạch rõ mỗi con người trong quá trìnhh này đang bị đặt vào một thế tiến thoái lưỡng nan: khi mà lối sống thực dụng, thói quen tiêu thụ, triết lý thị trường của xã hội tư bản ngày càng phát triển, sinh ra những mối quan hệ mới, những thế giới quan mới, buộc người ta phải quen với một trạng thái nô lệ kiểu mới, “ai không điều chỉnh được sẽ không dùng được”, và cũng như trong tác phẩm của Platon, một số người thoát ra khỏi hang động này và kịp thời nhận ra có thể có một cách sống khác.Câu chuyện xoay quanh số phận của một gia đình ba đời làm nghề gốm ở một vùng quê nghèo và đã bị Trung tâm đẩy vào bước đường cùng, là nhân viên của Trung tâm, Marcal thì làm việc quần quật, đến nỗi, vợ của anh, Marta “ chỉ được hưởng sự có mặt của chồng ở nhà và trên giường sáu đêm, ba ngày trong một tháng”, trước bước phát triển vũ bão của nền kỹ thuật, công nghiệp, cha con ông Cipriano Algor là những người thợ gốm cuối cùng cũng đành bỏ nghề, một nghề xưa nay vẫn có thể sản xuất ra của cải nay chỉ còn là một kỷ niệm, nhà xưởng biến thành nghĩa trang, sản phẩm thành di sản khảo cổ cho hàng ngàn năm sau. Họ chuyển vào sống ở Trung tâm, vốn là ước mơ của bao nhiêu người, trong gần ba tuần lễ, mà chẳng khác gì bị tù, để rồi người cha phải thốt lên, “Làm sao mình có thể để bị nhốt trong suốt ba tuần mà không nhìn thấy mặt trời và các vì sao được nhỉ ?”, cuộc sống tự do đã thôi thúc họ từ bỏ tất cả, đi tìm một cuộc sống mới không chỉ cho họ mà cho cả con cái. Câu chuyện có ý nghĩ hiện thực sâu sắc, và cũng hết sức cảm động về mối tình vợ chồng, cha con, về tình yêu giữa hai người góa bụa được nẩy nở trong hoàn cảnh khó khăn cùng cực.Một cốt truyện giản dị, sâu sắc được kể một mạch như trong một độc thoại nội tâm dài. Phong cách viết tiểu thuyết của José Saramago hết sức độc đáo, ông thường viết những câu văn rất dài, dùng dấu chấm, dấu phẩy mới nhìn tưởng là sai ngữ pháp, nhưng xem kỹ lại thấy hợp lý, mọi đối thoại đều liền mạch nối dài như mãi không dứt, xem vào mạch chuyện ông thường đưa ra những nhận xét trên mọi bình diện của cuộc sống, có những ý kiến rất khó hiểu nữa, nhưng luôn được độc giả tiếp nhận một cách thích thú.
Cùng với hai cuốn tiểu thuyết Bệnh mù (1955) và Mọi cái tên, (1997) Hang động (2000) làm thành bộ ba tiểu thuyết nổi tiếng nhất của José Saramago. Ông được đánh già là một trong những nhà văn quan trọng nhất của thế kỷ XX.